Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010

đời cứ buồn...

đời cứ buồn như những chia ly
tay thì ấm mà tâm hồn lạnh giá
đời cứ buồn như lòng người tráo trở
khoác cà sa tụng niệm khúc vong tình

đời cứ buồn như bọt nước linh đinh
như sông kia không xuôi về với biển
đời cứ buồn như người ngày trở bệnh
mãi nằm đau chờ nghe tiếng: ơi mình!

đời cứ buồn như thể phải lặng thinh
không nói được những lời ... không được nói
người cứ buồn mỗi đêm mưa vời vợi
thả hồn rong theo mỗi giọt rưng trời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét