buồn vui chi cũng là cơn mê
Tạnh cơn mưa này rồi em về
Buồn vui chi cũng là cơn mê...
Ừ thì duyên nợ nghìn năm
Bởi nên thương nhớ
nằng nằng đeo mang.
Ừ thôi nguyện một đá vàng...
Nguyền xưa nặng nợ
Hợp
tan...
Nghìn trùng.
Bởi chưng trời đất mông lung
Núi cao sông rộng
Thánh thần không nghe.
Vậy nên...
Tạnh cơn mưa này rồi em về
Đừng đưa.
Mình em qua cơn mê...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét