đã buồn lắm rồi, ơi...
cũng tưởng mình trơ như đá
lì như cây trôi sông
cũng tưởng đã thôi quên luôn tiếng vợ chồng
quên tuốt
cũng tưởng đêm dài mình có thể ru mình dài hơn người khác
sẽ làm nhiều điều hơn những người mải ngủ mải chơi...
mà sao bời bời lòng lúc đọc một tin nhắn xa xôi
mà sao chưa kịp khóc nước mắt đã tràn tràn trên má
vậy mà mình chưa thành đá
đá chỉ là tên đá. kêu cho vui.
đã buồn lắm rồi, ơi...
từ bữa nghe ai nói ai đi bên ai đó nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét