Thứ Hai, 1 tháng 11, 2010

bỗng dưng muốn khóc

bỗng dưng muốn khóc...


Cái tựa này, cái cách nói này, không mới. Nó chỉ  làm mình bực bội  là tại sao muốn khóc, lúc này. Có gì đâu mà khóc.
Chỉ là vì...


 Ví dầu... Chiều chẳng thương chiều
Nên chiều cả gió cho diều đứt dây...
Lỡ môi nhấp ngụm tình say
Quên đời còn có sợi dây luân hồi
Khép mi buông tiếng kêu trời
Trời cười ha hả: "con dời chớ ai!"(*)
Xế rồi vẫn cứ loay hoay
Dọc ngang chi cũng bữa này mà thôi.

________________________
*Kinh sám hối: Điều họa phước không hay tìm tới/Tại mình dời nên mới theo mình..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét