ĐÁ
Và mãi mãi là Đá...
Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010
ráng chịu đi em.
Buồn thì ráng chịu đi em
Khóc hoài cũng chẳng đã thèm... mới quê!
Buồn hiu ra đứng sau hè
Lòng như tương nát, như chè nước trôi.
Ừ thôi. May rủi phận người
Buồn chi mất hết buổi trời ngẩn ngơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét