Chè khoai
Chiều hôm qua, cô học trò tới chơi, mang cho một túi củ bình tinh.Củ này có nơi gọi là củ lùn. Má tôi biết mấy nhỏ không rảnh làm gì mà ăn, có làm chăng cũng chỉ đem luộc là cùng, bèn xắn tay áo lên tỉ mẩn lột vỏ. Bà bào mỏng, đâm giập rồi trộn hành tiêu, chút muối đường bột ngọt và dĩ nhiên có cả chút bột mì để kết dính. Chiên lên làm một thứ bánh mặn ăn với cơm hay ăn chơi với tương ớt. Tôi lấy độ chục củ, xát lát mỏng theo chiều ngang. Xong lấy một củ khoai lang và chút đậu xanh ra "chế biến" thành một món chè khoai.
Trưa chủ nhật, cơm nước xong, mấy nhỏ nhâm nhi chén chè khoai và thốt lên: vụ này mới à nha... ngon quá mà sao đó giờ mẹ không nấu?
Thiệt ra thì đâu có rảnh. Mà bình tinh thì từ khi nhà mình tém dẹp lại, có còn trồng bụi nào đâu!
Lại tự nhiên bắt nhớ nội ghê. Ngày nhỏ, nhà trồng gần như không thiếu món khoai nào: Khoai môn, khoai lang, khoai mì, khoai mỡ, củ chuối (dong riềng đó). Nhà có chút đất nào nội tranh thủ trồng kín hết, trừ cái sân trước nhà thì lại rất rộng, và sạch sẽ bằng phẳng như sân đình, để cho đám nhỏ tụ tập chơi. Khoái nhà nội hồi xưa, đất rộng mà mình thì nhỏ, nên mỗi góc vườn đều có một giang sơn để cho hồn mình đi rong và có chỗ núp náu đâu đó mà vẽ nên những trang đời...
Ủa mà chỉ có chén chè khoai thôi, sao dông dài quá à... Post lên đây để ghẹo TYQ: "Chè không? Ai chè khoai lang đậu xanh đường cát trắng nè è..è....". Nói thêm một điều, ăn chè này, ngon bổ rẻ, vừa mát vừa không nổi mụn. Ai muốn tự xử nhớ liên hệ đây Đá bày cho... Còn bi giờ vừa măm vừa làm việc.
chè ngó hấp dẫn quá chừng hà, làm TYQ chảy nước miếng rồi đây. Củ bình tinh ngó bộ khó kiếm chị nhỉ, hồi xưa vườn nhà ngoại có trồng nhiều lắm giờ cũng không còn
Trả lờiXóabiết ngay là sẽ ghẹo được cưng mà! hì hì...
Trả lờiXóa