Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010
Về thôi
Về thôi,
Về thôi.
Những cơn mơ vui hay buồn cũng sẽ tan
Khi bình minh thức giấc
(Mà có khi chưa bình minh nó cũng đà tan mất).
Vậy thì nấn ná làm chi...
Đã tuyên ngôn chia ly
Với tuổi dại, hoa cười
Bước lên thuyền là chấp nhận đánh rơi
Những dấu hài thêu hoa cườm thảo
Về thôi
Nắm níu chi với những nụ hoa cúc áo
Với triền đê hun hút cỏ may
Với bông sen bông súng với những cánh diều bay
Và tiếng thì thầm của mưa trên lá biếc...
Về thôi
Rượu nồng ướp tối
Biển mặn tràn đêm...
Người đàn bà - Em.
Ngẫu nhiên
Là con chuột bạch của tạo hóa
Thử nghiệm những liều vacxin chịu đựng...
Trong phòng lab của thượng đế
Đầy nhóc những tạp âm đường phố
Tiếng khóc cười lanh lảnh trẻ thơ
Và những dằn dỗi của loài người vốn không còn trẻ nữa.
Thôi về...
Để vui vẻ nuốt những liều vacxin dù ngọt hay đắng
May ra có được nụ cười miễn nhiễm
Tiêm cho cả trần gian
tháng 5.2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét