Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010

tiếng vọng

khe khẽ như một tiếng thở dài
là tiếng trở mình của chiếc lá bàng treo tình trước gió
trong trẻo gọi bình minh thức giấc 
trên đồng xanh
là tiếng hát sơn ca



dịu dàng như một tiếng chuông chùa
phổ độ người
là tiếng của em 
trong buổi chiều thinh lặng.

trong buổi chiều thinh lặng
nếm màu son
nghe vang động tiếng muôn trùng...

(rút từ Chuông Gió)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét