Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010

tiếng của đêm



thì cứ mộng mị đi em
cho qua hết những tháng ngày cay đắng
biết đâu chừng sớm mai kia
có một người bên thềm vắng
khóc hồn nhiên
như em
xưa....


thì cứ mộng mị đi em
đêm ngắn lắm
mà ngày thì cũng không dài hơn mấy nỗi
hoa tặng nhau cũng đã tàn trong đêm nguyệt tận
cơn mơ còn day dứt
về những nụ hồng ngày thơ dại trộm bên hiên...

thì cứ mộng mị đi em
mười hai tháng có một ngày
này là nến, là hoa hồng, là sôcôla và những nụ cười tươi rói
em mộng thêm một tí ti là đủ
chút tình anh
đêm Thánh Valentine!



bài cũ nhuận sắc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét