NGỘ KHÔNG EM?
ngộ không em,
hai đứa người dưng
tự nhiên lãng đãng trở thành người quen!
ngộ không em?
một bữa lênh đênh
trời khuya trở gió vội dong buồm về
có người mưa rợp vành mi
sợ mình say sóng
lỡ thì duyên em...
ngộ không em
vừa biết giọng cười
đã giăng nước mắt trói đời lãng du
ngọt ngào nước mắt mùa thu
phơi trong nắng sớm
thành hồ
dán tim!
ngộ không em
chuyện của tụi mình?
giá làm thơ được mang in tặng người!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét