ừ thương nhớ, buổi chiều ta thương nhớbữa hôm xưa... khói bếp cũng cay nồng.bỗng thèm tiếng ai cười quanh bếp lửa
mắt nheo trêu trên má đỏ, môi hồng.
đêm mưa. lạnh. vạc sành kêu khản giọng
thời gian như tê tái bữa dời chân...
ai búng một dây đờn, khua sóng dậy
để lòng ai quặn thắt một đêm tròn.
ừ thương nhớ. mắc chi mà thương nhớ
một cánh cò bay miết buổi hoàng hôn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét