ĐÁ
Và mãi mãi là Đá...
Chủ Nhật, 3 tháng 10, 2010
ngó lên cõi Phật
Chắc là còn tánh yêu ma
Bữa nay Phật khoác cà sa cho mình
Đường đi đèo dốc gập ghình
Nam mô Phật dạy: bình bình, an an!
Dẫu còn nước mắt chứa chan
Dẫu còn đau đớn hồng nhan phận người
Dẫu rằng thân xác rã rời
Chỉ xin một tiếng em cười giòn tan.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét