Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2010

vậy thôi...

Trái tim tưởng đã yên nằm
Ai ngờ nghe tiếng nói thầm, bỗng dưng... 
Mắc chi lòng cứ phân vân
Hình như nắm níu nợ nần thế gian.

Gót chân xưa đã lấm bùn
Rửa hoài không sạch, ngại ngùng khôn đi.
Trên cao Phật tổ từ bi
Buông tay hỉ xả, trả lì cho con

Người cần má phấn môi son?
Ta cần, chỉ một giọt đờn năm xưa...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét