BÀI CUỐI NĂM
Thì thôi, người cứ về bên đó
Cuối chiều gương lược cũng heo may
Thì thôi, nhớ để mà thương nhớ
Bàn tay đã lỏng một bàn tay.
Người đi, gió lộng trời xuân mới
Ta ướt trong lòng một vết thương
Ráng vẽ câu thơ cho đỡ mỏi
Bàn tay buông giữa vệt vuông tròn
Thì thôi, người cứ về bên đó
Quấn quít cho tròn nghĩa phấn hương
Sầu đâu trơ trụi chiều sương lạnh
Một sợi tóc khua mấy đoạn trường!
Hình như chia tay bạn lấy chồng
Trả lờiXóaTrong lòng tê tái có phải không
Buồn nào là của tình yêu nhỉ
Tại vẫn đò đưa sáo sang sông
...
Đá ơi Thôi kệ cái vuông tròn
Kệ luôn tình hát giọng véo von
Buồn cho trơ trụi chiều đông giá
Bàn tay đã lỏng ấm sao còn.
...
Làm câu thơ nữa buồn vơi vợi
Rồi tháng ngày trôi cũng đoản trường
Thây kệ lược gương chải mây trời
Chỉ nhớ lòng đau một vết thương!
...
Mong bạn bớt buồn, bạn có bài thơ chuẩn chỉ, hay lắm, Sỏi họa nhăng cuội chút bạn đừng chê nha!
không ai dám chê một tấm chân tình dành cho mình, bạn Sỏi ạ. Cám ơn bạn nhiều.
XóaChị cũng đang buồn, qua đọc thơ em lại càng buồn hơn!
Trả lờiXóaTại Duyên đó nha!
Vì Duyên mà vui mà buồn
XóaTại Duyên mà đời chập chùng
Ừ thôi Duyên may, nặng lòng
Mình cùng ngồi lại với nhau...
Chị ha...
Hay và buồn. Mong mọi nổi muộn phiền qua nhanh. thật nhanh Đá nhé.
Trả lờiXóathơ thẩn chút thôi anh ạ. Không sao đâu!
Xóa"Thì thôi, người cứ về bên đó
Trả lờiXóaQuấn quít cho tròn nghĩa phấn hương"
BÀI CUỐI NĂM của ĐÁ buồn thiệt!
hì, quá buồn... nhưng biết sao giờ!
Xóa