ĐÃ THẤY TÀN PHAI
Có một bình rượu cũ
Cất trong thềm đá xưa
Nồng nàn hương tình tự
Chết người một đêm mưa
Có một cành hoa quý
E ấp trong vườn khuya
Dịu dàng buông theo gió
Hương níu chân người về
Có một vành trăng non
Nghiêng đầu soi gương suối
Khoe một khóe mày cong
Một tia nhìn đắm đuối
Khoe một khóe mày cong
Một tia nhìn đắm đuối
Chỉ qua mấy canh giờ
Rượu ngon rồi cũng cạn
Hoa rơi hết nồng nàn
Mảnh trăng rồi tan loãng
Em rơi một tiếng cười...
Đời tàn hơi trước mặt
Tình chỉ một gáo thôi
Sao khỏi thấy thảm thiết?
Đời tàn hơi trước mặt
Tình chỉ một gáo thôi
Sao khỏi thấy thảm thiết?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét