Thứ Sáu, 14 tháng 1, 2011

tản mạn về một anh mèo


TẢN MẠN VỀ MỘT… ANH MÈO
 (Rinh từ nhà Plus dìa đây, có sửa chữa bổ sung, nhân cuộc nói chuyện sáng nay với Vua Lì)

Ngồi ăn sáng, mà nghe tiếng chàng rên khe khẽ trong một góc nhà. Nhóc chạy kiếm cùng hết mà không thấy. Mình cứ nghe văng vẳng chỗ cái tủ bếp, bèn kéo hộc tủ ra. Chàng nằm khoanh trong đó, nhỏ xíu, thảm thương. Không biết bị mẹ bỏ hay là vì mải đuổi theo một chú chuột nhắt tí hon rồi lạc vô cái "hom" đó không ra được.
            Lấy cho chàng miếng vụn bánh mì. Chàng thè cái lưỡi nhỏ xíu đo đỏ ra, hiếng mắt nhìn như kiểm tra thành ý của chủ nhà trước khi quyết định xực một phát ngấu nghiến. Ăn xong bữa sáng, chàng uốn mình nhảy phóc ra ngoài, hậm hự rượt đuổi đám thằn lằn trên vách, đám muỗi sau hè. Rồi lại quay vào ngoao ngoao như báo công. Tự nhiên thấy mắc cười.
Chị Út nói: "Mèo vô nhà thì khó..." đuổi nó đi!"
            Ơ hay, mắc chi đuổi? Có điều cũng bồng đi giáp xóm hỏi có nhà ai thất lạc chú mèo này hông? Ai cũng lắc đầu.
            Chàng đương nhiên ở lại.
            Và vì chàng còn nhỏ xíu, lại còm nhom, nên bé Hai nhà mình đặt tên là Nhom! Mỗi lần gọi cứ phải chúm chím cái mỏ, thấy ghét!
            Thế là chàng đương nhiên hóa giải lời nguyền của mình là không thèm nuôi con gì trong nhà hết!
            Kệ, thấy chàng giống con nít nhỏ, mà con nít nhỏ, đứa nào cũng dễ cưng. Hơn nữa, trong lòng mình còn tội nghiệp chàng: biết đâu chàng bị ông bà chủ của mẹ chàng vứt ra cửa sổ, vì trên mình còn thấy dấu bầm qua lớp lông vàng...
            Thôi, có duyên thì ở lại cùng nhau.
Vậy đó mà rồi cũng ở chơi với nhau mấy tháng. Có chàng, tự nhiên nghe im re tiếng chuột, tối ngủ yên không nghe chúng lích rích phá bĩnh và nhất là không con nào dám trèo vào cái máy photocopy của mình mà gây rối nội bộ như trước.
Dĩ nhiên, chàng nay đã ra dáng... thanh niên hơn tí xíu, và biết đòi ăn cá. Mỗi khi thằng nhóc lén lút nhường cho một miếng, chàng mừng hết biết, lăn xả vào táp nuốt và sau đó gừ gừ ngoẹo đầu cạ vào chân nhóc, như cám ơn. Chỉ mệt cái là phải đi tắm gội cho chàng, không thôi tối chàng nhõng nhẽo đòi ngủ chung thì... tanh cá chịu hông nổi!

 chàng xưa nè, nhỏ xíu thấy thương


chàng nay nè, mắt nhìn... gian dễ sợ, nhưng vẫn dễ thương!

Câu chuyện về một chú mèo tạm dừng ở đây nha. Bữa nào rảnh nói tiếp.

2 nhận xét:

  1. :))
    Doanh thì không thích mèo đâu. Nhưng Doanh thích cậu nhóc, rất dễ thương.

    Trả lờiXóa
  2. Doanh cô nương khôn bằng trời. Mèo thì Doanh đâu có thích. Chỉ có Mèo thích Doanh thôi.

    Trả lờiXóa