Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010

CÓ MỘT THIÊN THẦN ĐANG KHÓC



trên dải mây trắng ngút ngàn kia
có một đám mây màu hồng phấn
nổi lên nền trời xanh thắm
là chốn em đứng hát một mình

sao thế? sao thế? bầu trời xanh
em không muốn một mình nơi đó
ngó xuống đất thấy bạn bè nho nhỏ
ngó qua nhà thấy ngoại khóc ù ơ...

sao thế? sao thế? em nằm mơ?
sao bơ vơ một mình em đứng hát
em muốn chơi cùng những bạn nhỏ khác
cùng hát bài đồng dao...

em không thích như hôm nào
một ai đó khoác cho em đôi cánh trắng
bỏ lại xác thân đầy ruồi nhặng
vì trên mình lổm nhổm quả cầu gai...

ai? ai? ai? ai?
ai là người bắt em lìa cha mẹ
lìa ngoại thương yêu lìa em bé nhỏ
mai không ai dạy chữ.
...
bên bờ sông nước trôi
có một bà già thắp nhang vòng
và một thiên thần đang khóc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét