Một sớm mai thức dậy
Ta không còn là ta
Một tàn tro ngày cũ
Dậy hương mùa. Xót xa...
Một sớm mai thức dậy
Quạnh hiu những mặt người
Ly cà phê nóng rẫy
Mà không còn hương hơi
Một sớm mai khóc. Nắng
Đốt khô giấc mơ qua.
Vò trên tay sợi trắng
Vò trên tay sợi trắng...
Bài thơ nghe hay mà buồn chị ạ :(. Chắc chắn là phải tốn tiền mua thuốc nhuộm rồi, để không còn:
Trả lờiXóavò trên tay sợi trắng, hic
mưa ơi là mưa... kệ nó, tóc trắng đang là mô de...
Trả lờiXóa