Thứ Hai, 30 tháng 11, 2009

THÚ NHẬN

THÚ NHẬN

Chỉ có bây giờ em mới thật là em
Khi mọi kiêu căng, khoe khoang, gai góc…
Đã rủ nhau đi mất.

Và em cũng buông rời mặt nạ

Để thả một tiếng thở dài trong gió:
Em nhớ anh.

Trời đất lặng thinh.


Anh lặng thinh.


Em cắn rướm môi mình

Tự nhuộm màu yêu dấu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét