BỨT RỨT
Đêm.
Nóng sảng
Thèm một bàn tay lạnh.
Khuya.
Nghe tiếng khóc
Đồng bệnh tương lân...
Chiều nắng rớt ngang sân
Nhớ lời ca giữa ngọ
Tình như nắng qua đèo...
Bần thần dòng email
Từ bên trời lạnh ngắt...
Cõi nhân gian chật hẹp
Gieo chi lắm nỗi buồn?
Ngày mai nhắm mắt
Chỉ cần một sợi khói yêu thương...
Buổi sáng mùa đông mà nghe lòng bứt rứt...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét