VỀ RU LẠI CHIÊM BAO
Anh,
Em vắt cạn đời mình
Pha thêm những vụn thủy tinh cuộc này
Ngậm ngùi uống, ngậm ngùi say
Buồn đeo dính sợi lông mày ngẩn ngơ.
Anh,
Yêu một kẻ làm thơ
Cũng đau như thể nằm mơ nửa chừng.
Lỡ thương cho trót, nên im
Ôm thêm một tiếng yêu… phiền biết bao!
Thôi về ru lại chiêm bao…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét