Thứ Bảy, 3 tháng 4, 2010

quán thời gian


QUÁN THỜI GIAN

Hình như hẹn từ lâu lắm
Bữa nay tình cờ ghé qua...

Quán xưa. ngồi dưới thềm hoa
Ngọc lan ngọt ngào quấn quít
Cà phê pha bằng tay ngọc
Đắng môi mà ngọt trong lòng

Chẳng biết mấy tuổi chất chồng
Tóc bạc thi nhau trẩy hội
Ly cà phê cứ chờ đợi
Một trăm tám chục giọt tình!

Quán cà phê ngả ba đường
Phần phật gió lùa qua núi
Kêu cái đờ-mi, uống vội
Sõng lưng đạp xe về rừng.

Hai mươi năm, một chút tình
Bóng cau xưa ngun ngút nhớ
Cành ngọc lan xưa còn nở
Người xưa biền biệt phương nào?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét