ĐÁ
Và mãi mãi là Đá...
Chủ Nhật, 7 tháng 3, 2010
trong một ngày rất nắng
TRONG MỘT NGÀY RẤT NẮNG
Lơ ngơ. Bia dựa cột đèn.
Ngoắc em bậu, chẳng thấy. Liền đau ran...
Nhấp ly trà nguội. Giận khan
Mình ơi sao chẳng chịu an lấy mình!
Người xưa trở gót thình lình
Tâm còn vọng động: bớ tình, còn ta!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét