Chủ Nhật, 7 tháng 3, 2010

đánh rơi hồn phách

ĐÁNH RƠI HỒN PHÁCH

Ôm chiếc điện thoại
Như ôm một nụ hôn chưa tròn
Em thì thầm với một người xa xôi
Về những khoảnh khắc của chiều sâm sẫm đêm bồi hồi và những sớm mai rớm màu roi...
Và những nhịp rất lạ
Chiều mưa chới với...

Ôm chiếc điện thoại
Ôm một đêm dài nông nổi
Em thì thầm
Bằng những nồng nàn những nghi ngại những bao dung
Và nhiều nhiều những nhịp loạn...

Ôm chiếc điện thoại
Ơ hờ khóc,

Ngẩn ngơ cười
Biết thế nào rồi cũng có một người

Khuất phục
Sẽ không chịu nổi những thì thầm rất thực
Rằng nay người trót yêu người
Rằng nay người đã say người
Rằng....

Ôm chiếc điện thoại
Trắng.Và đêm
Đen...
Tự nhiên nghe u u gió nổi
Giật mình bối rối
Hình như mình chưa bấm số suốt đêm qua.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét