BỖNG NGHE LÒNG CHỚI VỚI...
Người rất xa, lâu lắm mới gọi về
Còn giả bộ "điện thoại anh chạm phím..."
Giọng rất lửng lơ
Chuyện rất bình thường.
Mà tay run khi chạm vào nút tắt...
Ở nơi đó người còn tất bật
Còn bôn ba với những nỗi đời
Cũng biết mình thương nhớ khôn nguôi
Nhưng ráng lặng im để lòng nghe chới với
Mỗi cuộc gọi là mỗi lần bối rối
Mỗi lần nghe là mỗi lúc thở dài...
Thôi, cầu bình an cho những cuộc người
Mai trở về còn nhìn nhau
Như thưở mình chưa nghe tiếng lòng thảng thốt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét