Thứ Ba, 24 tháng 1, 2012

nhân đọc thơ của bạn

NHÂN ĐỌC THƠ CỦA BẠN...



Bạn nói nghiệp duyên xúi bậy
Thành ra lúc nhớ lúc quên
Lúc quên, quên điều cần nhớ
Khi nhớ, nhớ chuyện nên quên...

Bạn nói, nghiệp duyên xúi bậy
Đêm đêm nằm mộng thấy người
Đâu biết lòng mình cũng vậy
Chiêm bao cứ thấy ai cười...

Bạn nói, nghiệp duyên đã vậy
Mười phương thiên hạ chết chùm
Mắc chi mình nghe ... giận lẫy
Muốn ra sông nhảy cái đùng

Nghiệp duyên hay là nghiệp chướng
Mà rồi vướng vít tùm lum
Mấy năm rồi còn lượng sượng...
Ối! 
Chuyện... ruồi bu quá chừng!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét