Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2011

giữa những tiếng ve ngân

Hồi nẳm, có một anh chàng là giám đốc của một công ty vận tải, nhưng lại có máu nghệ sĩ, nên kiêm luôn chức danh nhạc sĩ. Tình cờ gặp Đá, được người bạn nói cho biết đây là người làm thơ, chàng dựng lông mày lên, ngó ngó hồi lâu. Xong, nói tui không tin. Bị vì mấy người làm thơ ngó rất... nho nhã yểu điệu, còn Đá thì không. Nếu quả thiệt vậy, vui lòng đề bút cho tui một bài, tui mới tin. Thiệt ra Đá cũng không phải đứa làm phách, nhưng vì lúc đó cũng còn chưa thoát khỏi hỉ nộ ái ố, nên Đá bèn... ừa, viết! Anh chàng mang bài thơ về phổ nhạc. Nhạc phẩm đó ở đây. Bữa nay Đá hơi rảnh, đem ra khoe xíu.


GIỮA NHỮNG TIẾNG VE NGÂN

Ta thấy em môi hồng đào e ấp
Chưa chút rượu nào mà bắt ta say
Vẫn nồng nàn như đang ở đâu đây
Đem sắc hương ghẹo cho đời nghiêng ngả

Ta thấy em giữa tơi bời mưa gió
Xôn xao cười trong tiếng ve ran
Màu phượng hồng còn in dấu môi thơm
Bóng áo tím như mồng tơi ngoài dậu

Bàn tay em mềm như chiếc lá
Chạm vào ta chớp giật trưa nồng
Nhắm mắt mơ màng dưới tán lá xanh
Ly cà phê bỗng thơm mùi hạ chín.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét