NGANG QUA KÝ ỨC
Tháng mười một đi qua như một cơn gió chướng
Ném vào ta chiếc lá tháng mười hai
Chiếc lá khô giòn vỡ vụn giữa hai tay
Níu mùi khói ký ức tràn qua tóc
Tháng mười hai trong như một tiếng chuông
Gõ vào tim những thanh âm ngày mới lớn
Ngày mắt sáng môi tươi lòng chộn rộn
Tháng Chạp bồng bềnh trôi qua lao lung
Nghe tiếng bông xoài trở mình trong gió bấc
Đứng trên ban công tầng cao chót vót
Nhớ sương lam dìu dịu núi quê mình.
Nhớ điệu cười trong vắt giữa đồng xanh
Bữa ngồi hát bên bờ sông Vàm Cỏ
Nhớ tiếng thở dài giữa chừng cơn bão nổi
Nhớ tiếng ai nhẹ tênh mà sóng dội trùng trùng…
Tháng Mười Hai gọi ngọn lửa hồng
Ta sẽ thắp cho em cây nến nhỏ
Ta sẽ chậm bước khi về qua đó
Giữ đôi chân đừng ướt nước vong tình.
ĐẶNG MỸ DUYÊN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét