LINH TINH
MỘT COMMENT CHO ANH
Từ dạo em đội khăn che tóc
Khoác áo chùng, mang hiệu nữ tu
Mỗi chiều chuông đổ là anh khóc
Sao nỡ bỏ anh với mây mù?
Từ dạo đầu anh hai thứ tóc
Mới thấy hồi xưa mình thiệt khờ
Phải chi hồi đó anh đừng khóc
Giờ đây có kẻ gọi... nhà thơ!
Ôi chao sương trắng miền ký ức
Chiều nay chuông nguyện thả xanh hồn
Em có lang thang về nước chúa
Nhớ để dành anh một chiếc hôn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét