Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013
thiền hận
THIỀN HẬN
Cứ ngỡ em vẫn hoài trinh nữ
(Xưa ta ngỏ ý, mặt xanh chành)
Ta thề lần hạt làm cư sĩ
Viết khúc thiền ca tựa cuốn kinh
Cứ ngỡ em hao gầy như thể
Thánh nữ lâu năm nhuộm hương trầm
Miệng không, tâm vẫn còn vọng động
Nên hẹn cùng em một sáng rằm
Bất chợt nhìn em như hoa nở
Tung tăng in bướm lượn trong vườn
Bạn cũ nghêu ngao: Em thiệt phước
Đường tình cuối dốc vẫn thơm hương!
Trợn trắng nhìn em ta ứa lệ
Ráng thiền cho mặt vẫn ung dung
Vô tình vướng một vô tình ý
Cư sĩ hèn chi mặt chẳng buồn!
Trời đất ngó coi ta hận chết!
Cứ tưởng ngày xưa chẳng đổi dời
Thiền ca! Thiền ca! làm sao kịp...
Đành thôi! Đành thôi! Cười thôi. Cười!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
trinh nữ - ứ - không còn trinh nữ
Trả lờiXóakhi đã tám mươi - biết gọi gì
trinh ... bà, hay phải là trinh ...cụ
anh đừng vọng động cái tình si
=))
trời ơi! số má răng khổ rứa!
Xóađến nỗi yêu mưa cũng chọc mình...
anh thề có bữa về xứ đó
anh bẻ không còn một cái răng.
Thiền mà hận?
Trả lờiXóaCoi chừng tẩu hỏa nha em?
Hông đâu chị. Cái này viết chọc một lão ca thôi à.
XóaBài thơ hay và ngắc ngứ ! Rất...thiền !
Trả lờiXóaHay và... ngắc ngứ? Hahaha... Không hiểu ý lão huynh.
Trả lờiXóa