Thứ Năm, 17 tháng 2, 2011

buổi sáng trống trơn

BUỔI SÁNG TRỐNG TRƠN

Khi đôi cánh đã xập xệ rụng rời từng chiếc lông vàng ký ức
Khi người chỉ còn nghe hơi mưa phủ xuống đời
Khi mình trống trơn
Không chờ không đợi những điều định mệnh ban phát

Bỗng cảm được một hương hơi mỏng manh lan từ thềm nhà
Nụ mai nở đúng rằm.
Thực hư chuyện xưa "Nhị độ..."
Mà nghe lòng bâng khuâng?

Vẳng đâu đó một lời ca bong bóng vỡ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét