Thứ Hai, 21 tháng 3, 2011

những cành lau trắng rụng

NHỮNG CÀNH LAU TRẮNG RỤNG...
I.
Cành lau trắng quét ngang trời
Mỏi mòn mớ tóc đợi hơi người về
Còng lưng gánh những tái tê
Khói hương lẩn quẩn u mê cõi trần


II.
Cành lau trắng giỡn trên ngàn
Chờ cơn gió thốc tan tành thịt xương
Ai người còn giữ chút hương
Nhớ đem ra rọi trước gương nghiệt đài.

III.
Cành lau trắng rũ mộng dài
Ơ hờ buông một câu thài nuối nhau
Rằng khi trở gót phòng đào
Mảnh khăn còn nhắc nỗi đau nhân tình.

Tần ngần lật mấy trang kinh
Trang nào cũng thấy bóng mình lơ ngơ...

Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2011

cà phê sáng



CÀ PHÊ SÁNG


Sáng nào, họ cũng ngồi với nhau ở quán cà phê đầu hẻm. Ba gã đàn ông,  trước đây từng học chung một trường, một lớp. Do cuộc sống, trôi nổi bềnh bồng khắp nơi, nhưng sau đó họ lại được cùng hội ngộ cùng nhau, cũng tại cái quán cà phê đầu hẻm này. Hai mắt kiếng và Tám tàng, người có chút địa vị xã hội, người làm ăn phát đạt, chỉ có Tư bong bóng là vẫn còn cặm cụi với cái xe đồ chơi, bong bóng bay, kiếm cơm mỗi bữa. Tình cờ gặp nhau tại quán, thế là họ rủ nhau cà phê mỗi sáng, mượn ly cà phê mà ôn lại chuyện đời. Thế là cứ khoảng sáu giờ mấy, Hai mắt kiếng lại đến nhà rủ Tư đi cà phê, sau đó mới "thả" Tư về nhà cho làm việc.
Thường thường thì khoảng bảy giờ hay hơn một chút, buổi cà phê sáng chấm dứt, sau những chuyện "ta bà thế giới" của mấy gã đàn ông! Thường thường, một trong hai người kia móc tiền ra trả. Tư bong bóng được... miễn. Lý do được miễn, không nói ra thì ai cũng biết. Và Tư bong bóng chẳng hề lấy đó làm áy náy hay vui mừng.
            Sáng nay cũng vậy. Nhưng bàn cà phê 3 người rôm rả hơn một chút vì cả ba đều...trúng số. Bữa trước, Tám tàng mua vét 3 tờ vé số của một bà già, chia cho mỗi người một tờ. Hên, chiều đó trúng được giải 5 triệu đồng!  Bởi vậy sáng nay, tâm trạng ai cũng vui. Có điều, khi cô chủ quán tới tính tiền, Tư bong bóng vẫn ngồi thản nhiên như mọi bữa. Hai mắt kiếng có vẻ chần chờ một chút, rồi liếc nhìn Tư bong bóng. Chạm phải ánh mắt đó, Tư vụt tái mặt.
Tám tàng đã trả tiền cà phê và về rồi, Tư vẫn còn ngồi im một lúc mới chịu lên xe cho Hai mắt kiếng chở về.
            Sáng hôm sau,  theo thói quen, Hai mắt kiếng lại tới rủ Tư bong bóng đi uống cà phê. Nhưng sau câu "ới" trả lời vui vẻ thì Tư thủng thỉnh bưng mâm trà, bước thẳng ra cái bàn đá đặt ngoài gốc ổi.
            -Vụ gì đây cha?
            -Sáng nay, mình uống trà ở nhà, nghen?
            -Tui hỏi ông là có chuyện gì?
            -Thủng thẳng mà, ông nóng quá... Uống trà đi rồi nói chuyện.
            -....
            -Từ hôm nay, tôi không uống cà phê với mấy ông nữa... Bữa trà này, coi như là bữa cuối cùng mình ngồi với nhau, trong những buổi sáng.
            -Đ.M chịu không nổi! Không đi thì thôi, tui đi một mình!

            Vẫn là Tám tàng với điệu bộ cà riềng cà tỏi muôn thưở, "quạt" Hai mắt kiếng:
            -Làm Tư mích lòng rồi ha?
            -Ủa, sao ông biết? Mà mích lòng con mẹ gì! ĐM không hiểu nổi! Nghèo gì một bữa mà không dám trả tiền cà phê, bữa nay tui mới thấy... Mà phải không tiền thôi không nói, mới trúng số...
            -Thôi, ông trật rồi! Ông càng nói càng trật. Tưởng gì!
            -...?
            -Thật ra, cái tiền trúng số chỉ có 5 triệu. Bi nhiêu đó chỉ đủ làm thằng cha Tư vui lên chút xíu hà! Vì bây giờ, nó hết rồi! Nhưng hết tiền không nói, cái đáng nói là... hết tình với bạn - với ông đó!
            -...?
            -Tại ông không biết chớ, cha Tư tui mắc nợ cả chục triệu, trúng số có 5 triệu chỉ đủ tiền trả tiền lời và trả bớt 3 triệu tiền gốc. Giờ chả vẫn cứ… mắc nợ, một đồng mua thuốc hút không dám, có đâu tới bao bạn uống cà phê? Cho chả tờ vé số mà trúng, chưa biết hên xui, vì chỉ nhẹ được chút xíu tiền nợ, mà phải nặng lòng trước những lời dị nghị của người trong nhà lẫn người ngoài.
-...
-Đó là chưa nói, chả đi uống cà phê với mình cho vui, chứ cái giờ buổi sáng đó, chả bán được bộn, vì còn la cà trước cổng trường. Còn những lúc khác buôn bán được bao nhiêu... Không đi uống cà phê, có khi chả gom tiền trả nợ nhanh hơn vì... có kế hoạch! Còn ngồi rề rà với tụi mình, không biết hồi nào mới dứt!
-Đ.m...Vậy mà hồi giờ biết đâu. - Mặt Hai mắt kiếng hết đỏ rồi xanh, sượng sùng luống cuống...
-Thôi vầy nghe, chiều nay rủ chả đi nhậu! Tui cho thêm chả tờ vé số trúng đó, cho chả trả nợ cho hết. Tui thì, ba cái tiền đó cũng... nhậu chứ làm gì.
-Vậy, thôi tui chung thêm cho đủ, trả quách cái cho chả yên đặng làm chuyện khác. Chứ bán bong bóng kiểu chả, chừng nào mới trả cho hết món nợ chục triệu?

Câu chuyện linh tinh này, để mở đầu cho những chuyện linh tinh khác mà tôi gom nhặt được trong mỗi ngày qua... Bạn đọc nhớ đón xem .

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2011

giữa những tiếng ve ngân

Hồi nẳm, có một anh chàng là giám đốc của một công ty vận tải, nhưng lại có máu nghệ sĩ, nên kiêm luôn chức danh nhạc sĩ. Tình cờ gặp Đá, được người bạn nói cho biết đây là người làm thơ, chàng dựng lông mày lên, ngó ngó hồi lâu. Xong, nói tui không tin. Bị vì mấy người làm thơ ngó rất... nho nhã yểu điệu, còn Đá thì không. Nếu quả thiệt vậy, vui lòng đề bút cho tui một bài, tui mới tin. Thiệt ra Đá cũng không phải đứa làm phách, nhưng vì lúc đó cũng còn chưa thoát khỏi hỉ nộ ái ố, nên Đá bèn... ừa, viết! Anh chàng mang bài thơ về phổ nhạc. Nhạc phẩm đó ở đây. Bữa nay Đá hơi rảnh, đem ra khoe xíu.


GIỮA NHỮNG TIẾNG VE NGÂN

Ta thấy em môi hồng đào e ấp
Chưa chút rượu nào mà bắt ta say
Vẫn nồng nàn như đang ở đâu đây
Đem sắc hương ghẹo cho đời nghiêng ngả

Ta thấy em giữa tơi bời mưa gió
Xôn xao cười trong tiếng ve ran
Màu phượng hồng còn in dấu môi thơm
Bóng áo tím như mồng tơi ngoài dậu

Bàn tay em mềm như chiếc lá
Chạm vào ta chớp giật trưa nồng
Nhắm mắt mơ màng dưới tán lá xanh
Ly cà phê bỗng thơm mùi hạ chín.

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011

giã từ thôi những yêu mê

GIÃ TỪ THÔI NHỮNG YÊU MÊ

Giã từ thôi những đêm trăng
Giã từ thôi những thăng trầm yêu mê
Những đêm mưa, những cơn mơ
Những cuộc vui, những đón đưa hẹn hò

Giã từ thôi những ngu ngơ
Giã từ thôi những dại khờ thanh tân
Những đêm ngực ngải môi trầm
Những ngày sóng dậy cho nồng chén yêu

Cũng đành
Thả tuột dây neo
Thuyền xuôi bến khác
Sóng theo
Bạc đầu…


Bài cũ từ 2007, lượm lại từ trên vanchuongviet

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

Đêm mưa trái mùa

MƯA TRÁI MÙA


Đêm.
Mưa rớt hột trái mùa
Gió lồng lộn quạt cho vừa lòng mây.

Đêm.
Hoa ngâu phất bùa ngây
Lạc lòng rớt giữa trùng vây bội tình!


Đêm.
Nghe tiếng khóc vạc sành
Mồ hôi ướt trán. Giật mình thở ra!

Mưa làm chi, mới tháng ba
Đất trời vần vũ, người ta ngùi ngùi.

Đêm...
Hiên gió lộng tơi bời.
Sáng ra hái được nụ cười cầm tay.